Tôi không giỏi lắm khi cảm nhận quy mô của những con số khổng lồ. Một khi con số đưa ra vượt quá 1.000 (hoặc có khi chỉ là 100), chúng đều chỉ cho tôi một cảm giác chung chung là "lớn".
Hãy lấy sao Thiên Lang (Sirius), ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm làm ví dụ. Nếu bạn nói với tôi rằng Thiên Lang lớn bằng một triệu Trái Đất, tôi sẽ cảm thấy đó là một con số rất lớn. Nhưng nếu bạn nói rằng Thiên Lang có thể chứa được một tỷ Trái Đất bên trong nó… thì tôi vẫn chỉ cảm thấy đó là một con số rất lớn.
Cảm giác gần như không có gì khác biệt. Khi được đặt cạnh nhau, não tôi cũng phải gượng ép thừa nhận rằng một tỷ lớn hơn một triệu rất nhiều, và nó cũng cố gắng một cách hời hợt để cảm thấy ngôi sao chứa một tỷ Trái Đất thì lớn hơn. Nhưng nếu không có bối cảnh so sánh — nếu tôi không được "neo" ở mốc "một triệu" trước khi nghe đến "một tỷ" — cả hai con số này đều chỉ cho tôi một cảm giác lớn lao mơ hồ.
Tôi có cảm thấy một chút ấn tượng trước sự khổng lồ của những con số nếu bạn chọn những con số thực sự, thực sự lớn. Nếu bạn nói, "Số 1 và 100 số không theo sau," thì nó cho cảm giác lớn hơn rất nhiều so với một tỷ. Nhưng chắc chắn trong thâm tâm, tôi không hề cảm thấy nó lớn hơn con số một tỷ đến 10^91 lần. Nó không giống như việc bốn quả táo cho tôi cảm giác nhiều gấp đôi hai quả táo. Bộ não của tôi thậm chí không thể bắt đầu hình dung nổi sự chênh lệch về độ lớn đến như vậy.
Hiện tượng tâm lý này có liên quan đến sự vô cảm với quy mô (scope insensitivity), và nó rất quan trọng đối với tôi, vì tôi đang sống trong một thế giới mà đôi khi, những điều tôi quan tâm lại có số lượng cực kỳ, cực kỳ lớn.
Ví dụ, hàng tỷ người đang sống trong cảnh nghèo cùng cực, với hàng trăm triệu người trong số đó bị tước đi những nhu-cầu-cơ-bản và/hoặc chết vì bệnh tật. Và dù hầu hết họ đều ngoài tầm mắt tôi, tôi vẫn quan tâm đến họ.
Sự ra đi của một con người, với tất cả niềm vui và nỗi buồn của họ, luôn là một bi kịch dù nguyên nhân là gì. Và bi kịch đó không hề vơi đi chỉ vì tôi ở quá xa, vì tôi không biết đến sự tồn tại của họ, vì tôi không biết cách giúp đỡ, hay vì tôi không phải là người chịu trách nhiệm.
Biết được điều đó, tôi quan tâm đến từng cá nhân một trên hành tinh này. Vấn đề là, bộ não của tôi hoàn toàn không có khả năng lấy được sự quan tâm tôi dành cho một người rồi nhân nó lên một tỷ lần. Tôi không có đủ năng lực nội tại để cảm nhận được nhiều đến thế. Cái "quan-tâm-kế" (care - o - meter: đồng hồ đo sự quan tâm) trong tôi đơn giản là không có vạch chia cao đến vậy.
Và đó thực sự là một vấn đề.
Người ta thường nói rằng lòng dũng cảm không phải là không biết sợ, mà là dù sợ hãi vẫn làm điều đúng đắn. Tương tự như vậy, quan tâm đến thế giới không phải là có một cảm xúc trong lòng tương xứng với mức độ đau khổ trên thế giới; đó là vẫn làm điều đúng đắn. Ngay cả khi không có cảm xúc đó.
Cái "quan-tâm-kế" bên trong tôi được thiết lập để xử lý các mối quan hệ với khoảng 150 người, và nó đơn giản là không thể nào biểu đạt hết được mức độ quan tâm tôi dành cho hàng tỷ người đang đau khổ. Cái "quan-tâm-kế" đó không có vạch chia cao đến vậy.
Nhân loại đang chơi một ván cược với mức cược cao đến không tưởng. Ở mức tối thiểu, có hàng tỷ người đang đau khổ ngay lúc này. Nếu nhìn xa hơn, có hàng triệu tỷ (hoặc hơn) những con người, người siêu nhân (transhumans), hay hậu nhân loại (posthumans) tiềm năng mà sự tồn tại của họ phụ thuộc vào những gì chúng ta làm ở đây và bây giờ. Tất cả những nền văn minh tinh hoa mà tương lai có thể nắm giữ, tất cả những trải nghiệm, nghệ thuật và vẻ đẹp có thể có trong tương lai, đều phụ thuộc vào hiện tại.
Khi bạn đối mặt với một ván cược như thế, những quy tắc cảm tính về sự quan tâm của bạn — vốn được thiết lập dựa trên những con số như 10 hay 20, và đạt đến giới hạn ở khoảng 150 — hoàn toàn thất bại trong việc nắm bắt sức nặng của tình hình.
Cứu một mạng người cho ta một cảm giác tuyệt vời, và có lẽ cảm giác đó cũng gần tuyệt vời ngang với cảm giác cứu cả thế giới. Chắc chắn cảm giác cứu cả thế giới sẽ không thể nào hân hoan hơn gấp nhiều tỷ lần được, bởi vì "phần cứng" sinh học của bạn không thể biểu đạt một cảm xúc lớn hơn một tỷ lần so với cảm giác cứu một mạng người. Nhưng dù niềm hân hoan vị tha khi cứu một người và khi cứu cả thế giới có thể giống nhau một cách đáng ngạc nhiên, hãy luôn nhớ rằng, đằng sau những cảm giác tương tự đó là một sự khác biệt một trời một vực.
Những cảm xúc quan tâm nội tại của chúng ta hoàn toàn không đủ để quyết định cách hành động trong một thế giới với những vấn đề to lớn.
Tôi trải qua chuyển biến nhận thức xảy ra với khi tôi bắt đầu thấm nhuần về sự vô cảm với quy mô (scope insensitivity). Điều này hơi khó diễn đạt thành lời, vì vậy tôi sẽ bắt đầu bằng một vài câu chuyện.
Hãy xem xét Alice, một kỹ sư phần mềm tại Amazon ở Seattle. Cứ khoảng mỗi tháng một lần, các bạn sinh viên lại xuất hiện ở góc phố với những tấm bảng kẹp giấy, trông ngày càng có vẻ chán nản khi phải vật lộn thuyết phục mọi người quyên góp cho tổ chức Bác sĩ không biên giới (Doctors Without Borders). Thường thì Alice sẽ tránh giao tiếp bằng mắt và đi thẳng, nhưng tháng này, cuối cùng họ cũng "chặn" được cô. Họ giải thích về tổ chức, và cô phải thừa nhận rằng đó nghe có vẻ là một mục đích tốt. Cuối cùng, cô đưa cho họ 20 đô la, một phần vì cảm giác tội lỗi, một phần vì áp lực xã hội, và một phần vì lòng vị tha, rồi vội vã quay lại làm việc. (Tháng sau, khi họ xuất hiện trở lại, cô lại tiếp tục tránh né.)
Giờ hãy xem xét Bob, người được một người bạn trên Facebook thách thức tham gia Thử thách dội nước đá (Ice Bucket Challenge). Anh quá bận rộn, nên thay vì thực hiện thử thách, anh quyên góp 100 đô la luôn cho Hiệp hội ALSA.
Và Christine, thành viên của hội nữ sinh ΑΔΠ. Hội của cô đang thi đấu với hội ΠΒΦ để xem ai có thể quyên góp được nhiều tiền nhất cho Quỹ Ung thư vú Quốc gia trong một tuần. Christine có tinh thần cạnh tranh cao và rất hăng hái tham gia gây quỹ, cô cũng tự mình đóng góp vài trăm đô la trong tuần đó (đặc biệt là những lúc hội ΑΔΠ đang bị đối thủ dẫn trước).
Cả ba người này đều đang quyên góp tiền cho các tổ chức từ thiện, và điều đó rất tuyệt vời. Nhưng hãy để ý điểm tương đồng trong ba câu chuyện này: các khoản quyên góp phần lớn được thúc đẩy bởi bối cảnh xã hội. Alice cảm thấy có nghĩa vụ và áp lực xã hội. Bob cảm thấy áp lực xã hội và một chút tình bằng hữu. Christine cảm thấy tình bằng hữu và sự cạnh tranh. Đây đều là những động lực tốt, nhưng chúng lại liên quan đến môi trường xã hội, và chỉ liên quan sơ sơ đến nội dung thực sự của hoạt động từ thiện đó.
Nếu bạn kéo Alice, Bob hay Christine ra một góc và hỏi tại sao họ không dành tất cả thời gian và tiền bạc của mình cho những mục đích mà họ rõ ràng tin là đáng giá, họ sẽ nhìn bạn như thể bạn là người ngoài hành tinh và có lẽ sẽ nghĩ bạn thật bất lịch sự (cũng phải thôi!). Nếu bạn hỏi dồn, họ có thể sẽ nói rằng dạo này tiền bạc hơi eo hẹp, hoặc họ sẽ quyên góp nhiều hơn nếu họ là một người tốt hơn.
Nhưng bản thân câu hỏi đó vẫn đẹm lại cảm giác "sai sai". Việc cho đi hết tiền bạc của mình đơn giản không phải là cách người ta thường làm. Tất cả chúng ta đều có thể lớn tiếng tán dương những người cho đi toàn bộ tài sản là những người vĩ đại, nhưng trong thâm tâm, ai cũng biết rằng những người đó thật "điên rồ". (Có lẽ là một sự điên rồ tốt đẹp, nhưng dù sao vẫn là điên rồ.)
Đây là lối tư duy mà chính tôi đã từng có trong một thời gian. Nhưng có một lối tư duy khác có thể khiến bạn bừng tỉnh khi bạn bắt đầu thấm nhuần về sự vô cảm với quy mô.
Hãy xem xét Daniel, một sinh viên đại học. Ngay sau vụ tràn dầu Deepwater Horizoncủa BP, cậu gặp một trong những người cầm bảng kẹp giấy ở góc phố, kêu gọi quyên góp cho Quỹ Động vật Hoang dã Thế giới (WWF - World Wildlife Foundation). Họ đang cố gắng cứu càng nhiều chim bị dính dầu càng tốt. Thông thường, Daniel sẽ phớt lờ họ với những lý do như: Không Phải Việc Quan Trọng Nhất, Không Đáng Thời Gian Của Mình, hay Đó Là Vấn Đề Của Người Khác. Nhưng lần này, Daniel đã suy nghĩ về việc bộ não của mình rất kém trong việc cảm nhận các con số, và cậu quyết định tự kiểm chứng lại một cách lý trí.
Cậu hình dung mình đang đi dọc bãi biển sau vụ tràn dầu và thấy một nhóm người đang hối hả lau dầu cho chim. Họ đơn giản là không đủ nguồn lực để cứu hết tất cả. Một chú chim non đáng thương loạng choạng tiến về phía chân cậu, mình dính đầy dầu, mắt gần như không thể mở. Cậu quỳ xuống, nhặt nó lên và giúp đặt nó lên bàn. Một trong những tình nguyện viên nói với cậu rằng họ không có thời gian để lo cho con chim đó, nhưng cậu có thể đeo găng tay vào và có lẽ sẽ cứu được nó chỉ với ba phút lau rửa.
Daniel quyết định rằng cậu sẽ dành ba phút của mình để cứu con chim đó. Và cậu cũng sẵn lòng trả ít nhất 3 đô la để người khác dành vài phút làm việc đó. Cậu tự vấn và nhận ra điều này không chỉ vì cậu đang tưởng tượng ra một con chim ngay trước mắt: Cậu cảm thấy việc cứu một con chim bị dính dầu, theo một nghĩa lý tưởng và mơ hồ nào đó, là xứng đáng với ít nhất ba phút thời gian (hoặc 3 đô la) của mình.
Và, vì đã suy nghĩ về sự vô cảm với quy mô (scope insensitivity), cậu biết trước rằng bộ não của mình sẽ báo cáo sai lệch về mức độ cậu thực sự quan tâm đến một số lượng lớn chim; cảm xúc quan tâm nội tại không thể nào tương xứng với tầm quan trọng thực sự của tình hình. Vì vậy, thay vì chỉ nghĩ bụng xem cậu quan tâm đến việc cứu nhiều con chim đến mức nào, cậu quyết định gạt cảm tính qua một bên và thực hiện phép nhân.
Hàng ngàn, hàng ngàn con chim đã bị dính dầu chỉ riêng trong vụ tràn dầu của BP. Sau khi thực hiện phép nhân, Daniel nhận ra (với một sự kinh hoàng ngày càng lớn) rằng mức độ cậu thực sự quan tâm đến những chú chim bị dính dầu ít nhất phải tương đương với hai tháng làm việc cật lực và/hoặc năm mươi nghìn đô la. Và đó là còn chưa tính đến các loài động vật hoang dã khác bị đe dọa bởi các vụ tràn dầu khác.
Và nếu cậu đã quan tâm nhiều đến vậy về việc cứu chim, thì cậu thực sự quan tâm đến mức nào về chăn nuôi công nghiệp, nói gì đến nạn đói, nghèo đói, hay bệnh tật? Cậu thực sự quan tâm đến mức nào về những cuộc chiến tranh tàn phá các quốc gia? Về những đứa trẻ bị bỏ rơi, thiếu thốn? Về tương lai của nhân loại? Cậu thực sự quan tâm đến những điều này ở một quy mô lớn hơn rất nhiều so với số tiền và thời gian mà cậu có.
Lần đầu tiên, Daniel thoáng thấy được mức độ quan tâm thực sự của mình, và thế giới đang ở trong một tình trạng tồi tệ đến nhường nào.
Điều này tạo ra một hiệu ứng kỳ lạ: lý luận của Daniel đi một vòng trọn vẹn, và cậu nhận ra rằng mình thực sự không thể quan tâm đến những chú chim bị dính dầu ở mức 3 phút hay 3 đô la được nữa — không phải vì chúng không xứng đáng (thực tế, cậu nghĩ rằng nền kinh tế tạo ra những thứ giá 3 đô la còn kém giá trị hơn sự sống của một con chim), mà bởi vì cậu không thể dành thời gian hay tiền bạc của mình cho việc đó. Chi phí cơ hội đột nhiên có vẻ quá cao: Có quá nhiều việc nữa phải làm! Mọi người đang ốm đau, đói khát và chết dần! Chính tương lai của nền văn minh chúng ta đang bị đe dọa!
Cuối cùng, Daniel không quyên góp 50.000 đô la cho WWF, cậu cũng không quyên góp cho Hiệp hội ALS hay Quỹ Ung thư vú Quốc gia. Nhưng nếu bạn hỏi Daniel tại sao cậu không quyên góp hết tiền của mình, cậu sẽ không nhìn bạn như người ngoài hành tinh hay nghĩ bạn bất lịch sự. Cậu đã vượt xa trạng thái không quan tâm, và đã nhận ra rằng tâm trí đã luôn lừa dối cậu về sự nghiêm trọng của các vấn đề thực sự.
Giờ đây, cậu nhận ra rằng mình không bao giờ có thể làm đủ. Sau khi điều chỉnh lại nhận thức để bù cho sự vô cảm với quy mô (và việc bộ não nói dối về các con số lớn), ngay cả những lĩnh vực "kém quan trọng hơn" như WWF đột nhiên cũng có vẻ xứng đáng để cống hiến cả đời. Hủy hoại động vật hoang dã, bệnh ALS và ung thư vú đột nhiên đều trở thành những vấn đề mà cậu sẵn sàng dời non lấp bể để giải quyết — chỉ có điều cậu cuối cùng đã hiểu ra rằng có quá nhiều ngọn núi phải dời, và ALS không phải là điểm nghẽn, và TRỜI ƠI, SAO MÀ LẮM NÚI THẾ NÀY?
Trong trạng thái tư duy ban đầu, lý do cậu không từ bỏ mọi thứ để giải quyết bệnh ALS là vì nó dường như không… đủ cấp bách. Hay không đủ khả thi. Hay không đủ quan trọng. Đại loại vậy. Đó là một phần lý do, nhưng lý do thực sự hơn là khái niệm "từ bỏ mọi thứ để giải quyết bệnh ALS" thậm chí chưa bao giờ tồn tại trong đầu cậu như một khả năng thực sự. Ý tưởng đó quá khác biệt so với lối mòn suy nghĩ thông thường. Đó không phải là vấn đề của cậu.
Trong trạng thái tư duy mới, mọi thứ đều là vấn đề với cậu. Lý do duy nhất cậu không từ bỏ mọi thứ để giải quyết bệnh ALS là vì còn có quá nhiều việc quan trọng hơn cần phải làm trước.
Alice, Bob và Christine thường không dành thời gian giải quyết các vấn đề của thế giới vì họ quên nhìn thấy chúng. Nếu bạn nhắc nhở họ — đặt họ vào một bối cảnh xã hội nơi họ nhớ lại mức độ quan tâm của mình (hy vọng là không có cảm giác tội lỗi hay áp lực) — thì họ có thể sẽ quyên góp một ít tiền.
Ngược lại, Daniel và những người đã trải qua sự chuyển biến nhận thức không giải quyết tất cả các vấn đề của thế giới vì có quá nhiều vấn đề. (Hy vọng rằng Daniel sẽ tiếp tục khám phá các phong trào như Thiện nguyện hiệu quả và bắt đầu đóng góp vào việc giải quyết các vấn đề cấp bách nhất của thế giới.)
Ở đây, tôi không cố gắng thuyết giáo về cách làm người tốt. Rõ ràng là bạn không cần phải có cùng quan điểm với tôi để trở thành người tốt.
Thay vào đó, tôi đang cố gắng chỉ ra một sự chuyển biến trong nhận thức. Nhiều người trong chúng ta sống cả đời và hiểu rằng mình nên quan tâm đến những người đang đau khổ ở nơi xa, nhưng lại không làm được điều đó. Tôi cho rằng thái độ này có liên quan, ít nhất một phần, đến việc hầu hết chúng ta đều ngầm tin tưởng vào cái "quan-tâm-kế" bên trong mình.
Thường thì "cảm giác quan tâm" không đủ mạnh để thôi thúc chúng ta phải cuống cuồng đi cứu tất cả những ai đang chết dần. Vì vậy, dù thừa nhận rằng việc làm nhiều hơn cho thế giới là một đức hạnh, chúng ta lại nghĩ rằng mình không thể, bởi vì chúng ta không được ban cho thứ lòng nhân ái phi thường mà những con người nổi tiếng nổi tiếng vị tha hẳn phải có.
Nhưng đây là một sai lầm — những người vị tha nổi bật không phải là người có "quan-tâm-kế" lớn hơn; họ là những người đã học được cách không tin vào "quan-tâm-kế" của chính mình.
Những cái "quan-tâm-kế" của chúng ta đã bị hỏng. Chúng không hoạt động được với những con số lớn. Không một ai trong chúng ta có một cái "quan-tâm-kế" đủ khả năng phản ánh trung thực quy mô của các vấn đề trên thế giới. Nhưng việc bạn không thể cảm nhận được sự quan tâm không có nghĩa là bạn không thể thực hiện hành động quan tâm.
Bạn sẽ không thể nào cảm nhận được một lượng "quan tâm" tương xứng trong cơ thể mình. Xin lỗi, nhưng các vấn đề của thế giới đơn giản là quá lớn, và cơ thể bạn không được cấu tạo để phản ứng một cách phù hợp với những vấn đề ở tầm vóc này. Nhưng nếu bạn lựa chọn, bạn vẫn có thể hành động như thể các vấn đề của thế giới lớn đúng như bản chất của chúng. Bạn có thể ngừng để cho những cảm xúc nội tại dẫn lối, và chuyển sang "chế độ điều khiển bằng tay".
Điều này tất nhiên dẫn chúng ta đến câu hỏi: "Vậy thì, rốt cuộc phải làm gì đây?"
Thú thật là tôi cũng chưa thực sự biết. (Dù vậy, tôi xin gợi ý cam kết của Giving What We Can, cùng các tổ chức như GiveWell, MIRI, và The Future of Humanity Institute (FHI) là những điểm khởi đầu tốt.)
Tôi cho rằng, ít nhất một phần của câu trả lời đến từ một góc nhìn có phần "cấp bách đến cùng cực". Sẽ không đủ nếu bạn chỉ nghĩ rằng mình nên thay đổi thế giới — bạn còn cần đến sự cấp bách đến từ việc nhận ra rằng: bạn sẵn sàng cống hiến cả đời để giải quyết vấn đề lớn thứ 100 của thế giới nếu có thể, nhưng bạn lại không thể, vì còn đến 99 vấn đề lớn hơn cần bạn giải quyết trước.
Tôi không cố gắng khiến bạn cảm thấy tội lỗi để phải cho đi nhiều hơn — trở thành một nhà từ thiện là một việc vô cùng, vô cùng khó. (Nếu bạn đã là một nhà từ thiện, bạn có tất cả sự tôn trọng và quý mến của tôi.) Đầu tiên, bạn cần phải có tiền, điều này đã không phổ biến. Sau đó, bạn còn phải đổ tiền vào những vấn đề xa xôi, vô hình, một việc không hề dễ dàng để bộ não con người chấp nhận. Sự trì hoãn dù biết điều ngược lại là đúng (Akrasia) là một kẻ thù đáng gờm. Và quan trọng hơn, cảm giác tội lỗi không phải là một động lực tốt về lâu dài. Nếu bạn muốn gia nhập hàng ngũ những người đang cứu lấy thế giới, tôi mong bạn sẽ gia nhập một cách tự hào. Phía trước còn đầy rẫy thử thách và gian truân, và tốt hơn hết là chúng ta nên đối mặt với chúng trong tư thế ngẩng cao đầu.
Lòng dũng cảm không phải là không biết sợ, mà là khả năng làm điều đúng đắn ngay cả khi bạn sợ hãi. Và tương tự, giải quyết những vấn đề lớn của thời đại không phải là cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt phải làm vậy. Mà là cố gắng giải quyết chúng ngay cả khi sự thôi thúc nội tại hoàn toàn thất bại trong việc nắm bắt tầm vóc của vấn đề.
Thật dễ dàng khi nhìn vào những vĩ nhân — Gandhi, Mẹ Teresa, Nelson Mandela — và kết luận rằng hẳn là họ đã quan tâm nhiều hơn chúng ta. Nhưng tôi không nghĩ vậy.
Không một ai có thể thấu hiểu trọn vẹn quy mô của những vấn đề này. Điều gần nhất chúng ta có thể làm là thực hiện phép nhân: tìm một thứ ta quan tâm, định lượng cho nó, và nhân lên. Và rồi, tin vào những con số hơn là tin vào cảm xúc của chính mình.
Bởi vì cảm xúc luôn có thể gạti chúng ta.
Khi bạn thực hiện phép nhân, bạn sẽ nhận ra rằng việc giải quyết nạn đói nghèo toàn cầu và xây dựng một tương lai tươi sáng hơn xứng đáng nhận được nhiều nguồn lực hơn tất cả những gì đang tồn tại. Không có đủ tiền bạc, thời gian, hay nỗ lực trên thế giới này để làm những gì chúng ta cần làm.
Chỉ có bạn, có tôi, và có tất cả những người khác, những người vẫn đang nỗ lực dù thế nào đi nữa.
Bạn không thể thực sự cảm nhận được sức nặng của cả thế giới. Tâm trí con người không đủ sức cho kỳ công đó.
Nhưng đôi khi, bạn có thể thoáng thấy được một phần của nó.
Nếu bạn quan tâm đến việc tìm hiểu cách làm nhiều điều tốt hơn, đây là một số bước tiếp theo bạn có thể thực hiện.
Thiện nguyện Hiệu quả là nỗ lực tìm kiếm những phương pháp giúp đỡ tốt nhất và áp dụng chúng vào thực tế.
Về cơ bản, Thiện nguyện Hiệu quả gồm hai phương diện: một là triết lý hướng đến việc tìm cách giúp đỡ hiệu quả nhất, và hai là một cộng đồng hành động, nơi mọi người cùng nhau áp dụng các kết quả nghiên cứu để khiến thế giới tốt đẹp hơ
Đọc thêm: Giới thiệu về thiện nguyện hiệu quả
Thiện nguyện hiệu quả tập trung vào việc cải thiện cuộc sống (bao gồm cả con người, động vật không phải người và những người trong các thế hệ tương lai). Hầu hết mọi người sẽ đồng ý rằng, nếu mọi yếu tố khác như nhau, việc giảm đau khổ và tăng cường phúc lợi là điều tốt. Cũng có thể có những thứ khác có giá trị - quảng bá nghệ thuật, hoặc bảo tồn môi trường tự nhiên - nhưng thiện nguyện hiệu quả chỉ xem xét những điều này trong chừng mực chúng cải thiện cuộc sống.
Có thể khó để so sánh một cách khách quan các lợi ích khác nhau mà những người khác nhau nhận được, hoặc bởi động vật thuộc các loài khác nhau, nhưng chúng tôi cố gắng trung lập nhất có thể khi làm điều đó.
Có thể bạn đồng tình với nguyên tắc chung của Thiện nguyện Hiệu quả (đó là tìm kiếm và ưu tiên những cách làm điều tốt hiệu quả nhất), nhưng lại cho rằng một vài đề xuất thực tế của phong trào là chưa đúng đắn, vì các biện pháp can thiệp, tổ chức từ thiện hay con đường sự nghiệp được gợi ý không mang lại hiệu quả thật sự.
Tinh thần của Thiện nguyện Hiệu quả là luôn cởi mở và sẵn sàng tiếp thu những lập luận thuyết phục cùng những bằng chứng vững chắc. Nếu bạn có lý do chính đáng để phản biện lại những phương pháp đang được xem là hiệu quả, hoặc có một đề xuất mới, bạn nên thảo luận với mọi người trong cộng đồng — đó chính là cách bạn giúp những người khác hành động hiệu quả hơn.
Đọc thêm:
Khác biệt giữa "không đồng ý về những gì hiệu quả" và "không đồng ý với Thiện nguyện Hiệu quả"
The difference between disagreeing about what’s effective and disagreeing with effective altruism
Có thể là vậy.
Mỗi chúng ta đều có rất nhiều cách để tạo ra sự thay đổi (qua các lĩnh vực hoạt động, con đường sự nghiệp, hay tổ chức từ thiện khác nhau). Sẽ có những hành động mang lại hiệu quả vượt trội hơn hẳn những hành động khác. Nếu bạn chưa thực sự chủ động tìm kiếm và lựa chọn phương án có tác động lớn nhất, thì thật khó để bạn có thể tình cờ chọn được cách làm tốt nhất. Bởi vì ngay cả khi bạn dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu, việc tìm ra lựa chọn tối ưu vốn đã không hề dễ dàng.
Vì vậy, dù bạn đang làm bất cứ điều gì, bạn vẫn có thể tạo ra nhiều giá trị tốt đẹp hơn nữa nếu bạn chịu khó đánh giá, so sánh một cách kỹ lưỡng các phương án khác nhau và chọn ra phương án tốt nhất.
Đọc thêm:
- Một số vấn đề hiệu quả hơn những vấn đề khác (https://80000hours.org/articles/effective-or-not/)
Không hẳn. Nhưng nếu các yếu tố khác là như nhau, một phương pháp có xác suất thành công cao hơn thì vẫn tốt hơn.Một số người có xu hướng ưu tiên các phương pháp có bằng chứng thực nghiệm vững chắc, và thường hoài nghi những cách làm còn lại. Họ cho rằng nếu không có sự kiểm nghiệm khắt khe, khả năng chúng ta dự đoán một hành động có hiệu quả hay không là rất hạn chế.
Ngược lại, những người khác lại tin rằng các cơ hội tạo ra tác động lớn nhất thường nằm ở những cách tiếp cận mang tính thử nghiệm hoặc có yếu tố suy đoán nhiều hơn, ví dụ như nghiên cứu khoa học hay vận động chính sách. Chẳng hạn, các tổ chức như Forethought thực hiện những nghiên cứu có thể trở nên vô cùng giá trị nếu vài năm tới thế giới diễn biến theo một hướng nhất định. Nếu không, nghiên cứu đó có thể chẳng giúp ích được gì. Dù xác suất thành công có thể rất nhỏ, tác động tiềm tàng của nó lại lớn đến mức được xem là có "giá trị kỳ vọng" (expected value) cao.
Trên cục diện toàn xã hội, chúng ta rõ ràng cần đến sự kết hợp của cả hai hướng tiếp cận này.
Ngay cả sau khi đã đóng thuế, nhiều người trong chúng ta vẫn cảm thấy mình còn đủ khả năng và mong muốn được giúp đỡ người khác.
Chúng ta cũng cần nhìn nhận rằng, chính phủ không thể hoặc sẽ không giải quyết được hết mọi vấn đề. Ví dụ, thế giới không hề có một loại thuế tái phân phối toàn cầu, dù cho bất bình đẳng giữa các quốc gia còn lớn hơn nhiều so với bất bình đẳng trong lòng mỗi nước.
Hơn nữa, Thiện nguyện Hiệu quả không ra lệnh cho bạn phải làm gì. Cộng đồng này ở đây để giúp đỡ thêm, và khi bạn đọc đến đây, tức là chính bạn có thể giống chúng tôi, đã quan tâm và quyết định rằng bạn muốn cống hiến nhiều hơn.
Không. Nhưng khả năng thành công cao hơn thì tốt hơn, nếu giữ nguyên các yếu tố khác.
Một số người có sở thích mạnh mẽ đối với các phương pháp có bằng chứng thực nghiệm vững chắc và hoài nghi về những phương pháp không có. Điều này là do họ nghĩ rằng chúng ta có khả năng rất hạn chế trong việc dự đoán hành động nào sẽ hiệu quả và hành động nào sẽ không nếu không có thử nghiệm nghiêm ngặt.
Nhưng những người khác lại nghĩ rằng các cơ hội có tác động cao nhất sẽ liên quan đến các phương pháp thử nghiệm hoặc 'mang tính suy đoán' nhiều hơn, chẳng hạn như nghiên cứu khoa học hoặc vận động chính trị. Ví dụ, Viện Tương lai Nhân loại (Future of Humanity Institute) nghiên cứu những cách hiệu quả nhất để giảm thiểu các rủi ro thảm họa có thể ảnh hưởng rất tiêu cực đến toàn bộ nhân loại. Ngay cả khi chỉ có một cơ hội thành công nhỏ, tác động tiềm năng lớn đến mức nó có giá trị kỳ vọng cao.
Trong toàn xã hội, rõ ràng cần có sự kết hợp của cả hai.
Bạn không nên quyên góp đến mức đẩy bản thân vào hoàn cảnh khó khăn. Tuy nhiên, hãy nhớ rằng so với mặt bằng chung của thế giới, hầu hết chúng ta đều giàu hơn mình tưởng. Bạn có thể tính thử xem mình giàu đến mức nào so với phần còn lại của thế giới tại đây.Ví dụ, nếu bạn sống ở Mỹ và có thu nhập 30.000 USD/năm sau thuế, thu nhập của bạn vẫn cao gấp 9 lần mức thu nhập trung vị toàn cầu. Kể cả khi bạn quyên góp 10%, bạn vẫn có thu nhập cao gấp 8 lần mức trung vị đó (con số này đã được điều chỉnh theo sức mua tương đương). Điều này cũng đúng với người dân ở các quốc gia phát triển khác.
Ngoài ra, có rất nhiều cách để giúp đỡ mọi người mà không cần đến tiền bạc, chẳng hạn như lựa chọn một con đường sự nghiệp có sức ảnh hưởng lớn hơn.
Tìm hiểu thêm:
Xem vị trí của bạn trên thang thu nhập toàn cầu
Cách tạo tác động bằng sự nghiệp của bạn
Nhiều người cho rằng ý tưởng cố gắng tối đa hóa những điều tốt đẹp mình làm là một điều hiển nhiên và không có gì phải bàn cãi. Tuy nhiên, hầu hết mọi người lại không chủ động lựa chọn cách làm hiệu quả nhất có thể.Họ hoặc là không dành nhiều tâm sức để giúp đỡ người khác, hoặc chỉ chọn làm những gì mình thấy hứng thú, chứ không thực sự nghiên cứu và so sánh các phương án trước khi quyết định.
Dù vậy, nếu bạn thấy “thiện nguyện phải hiệu quả” là điều hiển nhiên, thì tuyệt vời! Rất có thể bạn sẽ thích tham gia cùng cộng đồng chúng tôi.
Có rất nhiều dự án không thể kể hết!
Bạn có thể tham khảo một vài ví dụ về các hoạt động của Thiện nguyện hiệu quả tại đây:
- Các tổ chức từ thiện về sức khỏe toàn cầu hiệu quả được giới thiệu bởi GiveWell.
- Các tổ chức từ thiện vì động vật hiệu quả được giới thiệu bởi Animal Charity Evaluators.
- Nhiều tổ chức đa dạng trong các lĩnh vực khác nhau đã nhận tài trợ từ Open Philanthropy.
- Các dự án được hỗ trợ bởi Các Quỹ Thiện nguyện hiệu quả (Effective Altruism Funds) trong bốn hạng mục chính: sức khỏe và phát triển toàn cầu, phúc lợi động vật, tương lai dài hạn, và "cơ sở hạ tầng" (hỗ trợ các dự án EA tiếp cận nguồn nhân tài, vốn và tri thức).
Hãy xem trang tác động.
Cộng đồng Thiện nguyện Hiệu quả được xây dựng bởi một tập thể thân thiện, đầy nhiệt huyết, thú vị từ khắp nơi trên thế giới. Tham gia cộng đồng mang lại nhiều lợi thế hơn so với khi hoạt động đơn độc.
Hợp tác: Bạn sẽ có cơ hội hợp tác với nhiều người tài năng trong các dự án của mình.
Tạo ảnh hưởng: Những góp ý và phê bình xây dựng của bạn có thể ảnh hưởng đến cộng đồng, giúp mọi người cùng áp dụng những phương pháp mà bạn cho là hiệu quả hơn.
Cộng hưởng nguồn lực: Bạn có thể chung tay góp sức cùng mọi người để thực hiện những nghiên cứu chung, giúp tất cả chúng ta tìm ra cách tạo ra tác động lớn hơn.
Học hỏi không ngừng: Bạn sẽ học hỏi được rất nhiều qua việc trò chuyện và trao đổi với các thành viên khác.
Nguồn động lực: Thật tuyệt vời và là nguồn động lực to lớn khi có những người bạn, cộng sự cùng chung lý tưởng.
Tuy nhiên, bạn hoàn toàn có thể giúp đỡ người khác một cách hiệu quả mà không cần tham gia cộng đồng. Nếu bạn tự mình tạo ra những đóng góp giá trị cho một vấn đề quan trọng, điều đó đã rất tuyệt vời rồi! Ngay cả khi không tham gia, bạn vẫn có thể tham khảo việc đưa ra một cam kết cá nhân (take a pledge) để giữ vững quyết tâm giúp đỡ mọi người của mình.
Khám phá thêm những gì bạn có thể làm tại trang Hành động.
Trước đây, cộng đồng đã từng mắc sai lầm khi bị đồng nhất một cách quá chặt chẽ với chiến lược “kiếm tiền để cho đi” (earning to give).Nhiều người trong cộng đồng vẫn cho rằng đây là một chiến lược phù hợp với một số người, đặc biệt là những ai có năng lực và phù hợp với công việc lương cao.
Tuy nhiên, quyên góp không phải là cách duy nhất để tạo ra tác động lớn. Nhiều người thậm chí có thể đóng góp tốt hơn bằng cách dùng chính sự nghiệp của mình để giúp đỡ người khác trực tiếp. Và cũng có nhiều người trong cộng đồng kết hợp cả hai.
Chúng tôi vẫn tin rằng việc quyên góp cho đúng tổ chức từ thiện là một trong những cách bạn có thể tạo ra sự thay đổi lớn lao. Đây cũng là một phương pháp có nền tảng bằng chứng tương đối vững chắc, vì đã có sẵn các nghiên cứu trước đó để kế thừa và phát triển.
Tìm hiểu thêm:
Làm thế nào để tạo tác động qua sự nghiệp của bạn
Làm thế nào để giúp người khác qua việc quyên góp hiệu quả
Bạn có nên "kiếm tiền để cho đi"?
Một số ví dụ về lập luận phản biện:
Lisa Herzog trên openDemocracy
Jennifer Rubenstein trên Boston Review
Sam Earle and Rupert Read trên the Ecologist
Những người theo Chủ nghĩa vị lợi thường rất ủng hộ Thiện nguyện hiệu quả. Tuy nhiên, nhiều người trong cộng đồng Thiện nguyện hiệu quả lại không phải là người theo Chủ nghĩa vị lợi; họ coi trọng những giá trị tự thân khác ngoài phúc lợi, chẳng hạn như quyền con người, sự tự do, bình đẳng, hay đức hạnh cá nhân. Trên thực tế, hầu hết chúng ta đều cân nhắc đến nhiều học thuyết đạo đức khác nhau khi hành động.
Yêu cầu đạo đức duy nhất của Thiện nguyện Hiệu quả là niềm tin rằng "giúp đỡ người khác là một việc quan trọng". Phong trào này không nhất thiết cho rằng làm mọi thứ có thể để giúp người khác là một nghĩa vụ bắt buộc, và cũng không cổ xúy việc vi phạm quyền của bất kỳ ai, ngay cả khi điều đó có thể mang lại kết quả tốt đẹp nhất.
Tìm hiểu thêm: Phân biệt Thiện nguyện Hiệu quả và Chủ nghĩa vị lợi (The difference between effective altruism and utilitarianism)
Ví dụ về lập luận phản biện này:
- Bài viết của Iason Gabriel trên Boston Review
- Bài viết của Catherine Tumber trên Boston Review
Một số người cho rằng Thiện nguyện hiệu quả quá chú trọng vào các giải pháp chắp vá (band-aid solutions) như can thiệp y tế trực tiếp, mà không thực sự giải quyết các nguyên nhân mang tính hệ thống sâu xa hơn của các vấn đề toàn cầu. Nhiều người tin rằng chủ nghĩa tư bản không được kiểm soát, bất bình đẳng giàu nghèo, văn hóa tiêu dùng hay bùng nổ dân số góp phần đáng kể vào sự đau khổ trên thế giới, và mọi nỗ lực cải thiện thế giới mà không giải quyết các nguyên nhân gốc rễ này đều là vô nghĩa hoặc sai lầm.
Đọc Đúng là Thiện nguyện hiệu quả quan tâm đến những phương pháp đã được "chứng thực" hiệu quả, chẳng hạn như nhân rộng các biện pháp can thiệp y tế đã qua kiểm nghiệm khắt khe. Đây là một tiêu chuẩn so sánh tốt để chúng ta đánh giá các cách tiếp cận khác mang tính suy đoán hơn. Tuy nhiên, khi kỹ năng đánh giá của cộng đồng ngày càng tốt hơn, nhiều người đang dần chuyển hướng sang các phương pháp liên quan đến thay đổi mang tính hệ thống.
Điều quan trọng cần nhớ là các quan điểm vẫn còn chia rẽ sâu sắc về việc liệu các hệ thống như toàn cầu hóa thương mại hay kinh tế thị trường là lợi bất cập hại hay ngược lại. Cũng không rõ liệu chúng ta có thể thay đổi các hệ thống này một cách triệt để mà không gây ra những hậu quả không mong muốn cực kỳ tồi tệ hay không.
Sự khác biệt về quan điểm này cũng được phản ánh ngay trong chính cộng đồng. Tinh thần của Thiện nguyện Hiệu quả là luôn cởi mở — chúng ta nên tránh việc trở nên giáo điều hoặc quá gắn chặt vào một hệ tư tưởng cụ thể nào. Mọi tuyên bố về cách tạo ra sự thay đổi đều cần được đánh giá dựa trên bằng chứng sẵn có. Nếu có một phương pháp nào đó có khả năng tạo ra một sự thay đổi tích cực ròng to lớn, chúng ta nên theo đuổi nó.
Đúng là nếu tất cả mọi người đều làm chính xác một việc và không bao giờ cập nhật quan điểm trước hoàn cảnh mới, thì điều đó sẽ gây ra vấn đề. Tuy nhiên, Thiện nguyện Hiệu quả đưa ra các khuyến nghị dựa trên những cơ hội tốt nhất hiện có, sau khi đã tính đến cả những việc mà người khác đang làm.
Khi ngày càng có nhiều người nắm bắt các cơ hội mà chúng tôi khuyến nghị, những lĩnh vực đó sẽ không còn bị xem nhẹ nữa, và giá trị của việc đầu tư thêm nguồn lực vào đó sẽ giảm dần. Khi đó, chúng tôi sẽ thay đổi khuyến nghị của mình để hướng đến các cơ hội khác. Kịch bản này hiện vẫn còn rất xa.
Tìm hiểu thêm: Giá trị của sự phối hợp - The value of co-ordination
Một số ví dụ về lập luận phản biện này: Gary Steuer Washington Post
Không. Nhưng khả năng thành công cao hơn thì tốt hơn, nếu giữ nguyên các yếu tố khác.
Một số người có sở thích mạnh mẽ đối với các phương pháp có bằng chứng thực nghiệm vững chắc và hoài nghi về những phương pháp không có. Điều này là do họ nghĩ rằng chúng ta có khả năng rất hạn chế trong việc dự đoán hành động nào sẽ hiệu quả và hành động nào sẽ không nếu không có thử nghiệm nghiêm ngặt.
Nhưng những người khác lại nghĩ rằng các cơ hội có tác động cao nhất sẽ liên quan đến các phương pháp thử nghiệm hoặc 'mang tính suy đoán' nhiều hơn, chẳng hạn như nghiên cứu khoa học hoặc vận động chính trị. Ví dụ, Viện Tương lai Nhân loại (Future of Humanity Institute) nghiên cứu những cách hiệu quả nhất để giảm thiểu các rủi ro thảm họa có thể ảnh hưởng rất tiêu cực đến toàn bộ nhân loại. Ngay cả khi chỉ có một cơ hội thành công nhỏ, tác động tiềm năng lớn đến mức nó có giá trị kỳ vọng cao.
Trong toàn xã hội, rõ ràng cần có sự kết hợp của cả hai.
Bản chất của Thiện nguyện hiệu quả là xuất phát từ mong muốn làm điều tốt, nhưng dùng lý trí và bằng chứng để định hướng hành động, nhằm đạt được hiệu quả cao nhất. Đúng là quá trình này đôi khi bao gồm việc tính toán mức độ hiệu quả của các hành động. Cũng đúng là chúng ta không phải lúc nào cũng quen biết những người mình đang giúp đỡ.
Hầu hết mọi người tìm đến Thiện nguyện hiệu quả vì họ có lòng trắc ẩn sâu sắc với mọi người, và tin rằng chúng ta nên giúp đỡ người khác bất kể có quen biết họ hay không. Và để giúp đỡ một cách hiệu quả nhất, việc tính toán đôi khi lại rất quan trọng.
Tìm hiểu thêm:
- Thiện nguyện hiệu quả: Lý tính chứ không vô cảm - Why effective altruism is calculating, but not cold
- Lòng trắc ẩn: Nguồn cảm hứng giúp đỡ những người xa lạ - How compassion can inspire us to help those we’ve never met
Một số ví dụ về lập luận phản biện này:
- Ken Berger & Robert Penna trên Stanford Social Innovation Review
- Emma Goldberg trên the New York Times
Một người nên cống hiến đến mức nào để cải thiện thế giới là một câu hỏi khó và rất riêng tư. Tuy nhiên, nhiều người quan tâm đến Thiện nguyện hiệu quả thường quyên góp từ 10% thu nhập trở lên, và/hoặc chuyển hướng sự nghiệp (shift your career path) để tạo ra tác động xã hội lớn hơn đáng kể.
Với một số người, điều đó nghe có vẻ là một sự hy sinh lớn lao. Nhưng với nhiều người khác, việc dành cả đời để cải thiện thế giới lại mang đến cho họ một mục tiêu rõ ràng và một lẽ sống mạnh mẽ. Thiện nguyện hiệu quả cũng mang đến một cộng đồng toàn cầu thân thiện để cùng nhau hợp tác. Việc nỗ lực giúp đỡ người khác nhiều nhất có thể đôi khi lại có mục đích, viên mãn và thậm chí vui vẻ hơn bất kỳ lựa chọn nào khác.
Bản thân sự hy sinh không có gì đáng mong muốn cả. Bạn chắc chắn không cần phải từ bỏ những điều làm mình hạnh phúc hay bỏ bê các mối quan hệ cá nhân. Mục đích ở đây là để giúp đỡ người khác, chứ không phải để tự dằn vặt bản thân.
Tìm hiểu thêm: Tầm quan trọng của việc cho đi trong hoan hỉ - The importance of giving cheerfully
Một số ví dụ về lập luận phản biện này: Tom Farsides trên The Psychologist
Nhiều người đồng tình rằng chúng ta nên nỗ lực tạo ra sự thay đổi, nhưng lại cho rằng ta nên dành tiền bạc và thời gian cho cộng đồng ngay tại địa phương mình.
Tất nhiên, việc giúp đỡ những người xung quanh, hay thậm chí là chính bản thân mình, không có gì là sai cả. Tuy nhiên, cơ hội để giúp đỡ những người ở nơi xa thường lớn hơn rất nhiều so với cơ hội giúp đỡ những người ở gần, đặc biệt là khi bạn đang sống ở một quốc gia phát triển.
Ví dụ, để huấn luyện một chú chó dẫn đường cho người khiếm thị ở Mỹ, chi phí vào khoảng 40.000 USD. Trong khi đó, chi phí để chữa khỏi bệnh đau mắt hột (một nguyên nhân gây mù lòa) ở một quốc gia đang phát triển chỉ từ 25 đến 50 USD. Điều này có nghĩa là, cũng với 40.000 USD đó, chúng ta có thể chữa khỏi bệnh mù lòa cho khoảng 400 đến 2000 người.
Tìm hiểu thêm: Vì sao những người ở nơi xa vẫn xứng đáng nhận được sự giúp đỡ - Why people far away still deserve our help
Một số ví dụ về lập luận phản biện này: David Brooks trên the New York Times
Đúng là có rất nhiều hoạt động từ thiện không hiệu quả, và có vô số ví dụ cho thấy các chương trình viện trợ và phát triển không mang lại tác động thực sự. Nhưng điều đó không có nghĩa là không tồn tại những tổ chức từ thiện đạt được các kết quả phi thường.
Thực tế, đó chính là lý do vì sao việc tìm ra những tổ chức tốt nhất, và dùng sự phán đoán sắc bén nhất của mình để xác định lĩnh vực nào đáng để chúng ta đầu tư thời gian và tiền bạc, lại quan trọng đến thế.
Bên cạnh đó, vẫn còn nhiều cơ hội khác để tạo ra tác động lớn, bao gồm cả khởi nghiệp kinh doanh, hoạt động chính sách, chính trị, vận động và nghiên cứu.
Tìm hiểu thêm:
Viện trợ đúng mục" tiêu: Hiệu quả không cần bàn cãi - The lack of controversy over well-targeted aid
Những lầm tưởng về hoạt động viện trợ - Myths about aid
Một số ví dụ về lập luận phản biện này: Angus Deaton trên Boston Review
Có một lập luận hợp lý rằng nếu các cá nhân ngừng quyên góp cho những tổ chức từ thiện hiệu quả nhất, thì các tổ chức từ thiện lớn hơn sẽ vào cuộc để lấp đầy khoảng trống đó. Nếu vậy, rốt cuộc, tác động của các khoản quyên góp cá nhân chỉ là giúp các tổ chức lớn "rảnh tay" hơn về mặt tài chính.
Đây là một câu hỏi khó trả lời. Một mặt, có khả năng nếu không có các nhà hảo tâm cá nhân, những nhà hảo tâm lớn hơn sẽ gánh vác một phần trách nhiệm. Mặt khác, nếu các tổ chức từ thiện lớn và hiệu quả được "giải phóng" khỏi các gánh nặng tài chính đó, họ có thể dùng nguồn lực để tài trợ cho những biện pháp can thiệp hiệu quả khác, kể cả những lĩnh vực quan trọng nhưng ít được các cá nhân ủng hộ.
Tuy nhiên, có những tổ chức từ thiện rất hiệu quả và hoàn toàn có khả năng tiếp nhận cũng như sử dụng hiệu quả nhiều ngân sách hơn nữa. Ví dụ, vào năm 2018, tổ chức GiveDirectly đã trao hơn 30 triệu USD cho những người nghèo nhất thế giới, và họ có thể trao nhiều hơn thế nữa nếu nhận được thêm tài trợ. Việc quyên góp cho các tổ chức còn thiếu hụt ngân sách lớn ít có khả năng làm lấn át các nguồn tài trợ khác.
Thế giới sẽ cần hàng trăm tỷ đô la để tài trợ cho các biện pháp can thiệp hiệu quả trong 15 năm tới. Khoảng trống này không thể được lấp đầy hoàn toàn chỉ bởi các quỹ lớn. Chẳng hạn, quỹ tài trợ của Good Ventures và Quỹ Gates lần lượt chỉ vào khoảng 8 tỷ - $8bn và 41 tỷ - $41bn USD.
Như đã đề cập, nếu bạn hoài nghi về việc quyên góp từ thiện, vẫn còn nhiều cách khác để bạn áp dụng các nguyên tắc của Thiện nguyện hiệu quả nhằm tạo ra sự thay đổi, chẳng hạn như lựa chọn một lĩnh vực sự nghiệp có tác động lớn.
Một số ví dụ về lập luận phản biện này: Iason Gabriel
Nguy cơ chúng ta không thực sự thấu hiểu và giải quyết đúng nhu cầu của những người mình đang giúp đỡ là có thật, và chúng ta phải luôn cảnh giác với rủi ro này. Nếu không lắng nghe và thấu hiểu người thụ hưởng, chúng ta sẽ kém hiệu quả đi, điều này hoàn toàn trái ngược với mục tiêu của chúng ta.
Một số người ủng hộ tổ chức GiveDirectly vì họ trao tiền mặt trực tiếp cho người nghèo, để người dân hoàn toàn tự quyết định cách sử dụng số tiền đó. Cách làm này có thể trao quyền cho người dân tốt hơn là việc áp đặt các dịch vụ mà có thể cộng đồng địa phương không thực sự mong muốn.
Các tổ chức khác mà chúng tôi hỗ trợ thì cung cấp các dịch vụ y tế cơ bản, như tiêm chủng hay bổ sung vi chất. Đây là những điều tốt đẹp một cách rõ ràng đến mức gần như chắc chắn người thụ hưởng sẽ trân trọng chúng. Sức khỏe tốt hơn có thể tiếp thêm sức mạnh để người dân tự cải thiện hoàn cảnh của mình theo những cách mà chúng ta, với tư cách là người ngoài cuộc, không thể làm thay được.
Trong những trường hợp khác, chúng tôi có thể tiến hành các đánh giá tác động chi tiết để xem người thụ hưởng thực sự cảm thấy thế nào về dịch vụ mà chúng tôi cung cấp. Tất nhiên, các cuộc khảo sát này không phải lúc nào cũng đáng tin cậy, nhưng đó thường là điều tốt nhất chúng ta có thể làm.
Với những đối tượng không thể nói lên tiếng nói của mình như động vật hoặc các thế hệ tương lai, vấn đề này còn phức tạp hơn nữa. Khi đó, mọi người phải cố gắng hết sức để dự đoán xem họ/chúng sẽ muốn gì nếu có thể giao tiếp với chúng ta. Những trường hợp hiển nhiên có thể kể đến như: lợn không muốn bị nhốt cả đời trong 'chuồng ép heo nái' chật hẹp, hoặc các thế hệ tương lai không muốn kế thừa một hành tinh mà con người không còn có thể dễ dàng sinh sống.
Tìm hiểu thêm:
Làm sao để không trở thành "vị cứu tinh da trắng"? (Bài học về phức cảm cứu thế) - How not to be a “white in shining armour”
Một số ví dụ về lập luận phản biện này:
Angus Deaton trên Boston Review
Jennifer Rubenstein trên Boston Review
Cecelia Lynch trên CIHA
Một số hành động chúng tôi khuyến nghị là những hành động đã được kiểm nghiệm và chứng tỏ có tác động lớn. Nhưng cũng có nhiều hành động có vẻ đầy hứa hẹn mà không khả thi để đánh giá bằng các phương pháp thực nghiệm như thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên. Tuy nhiên, một khi đã có bằng chứng chất lượng cao, chúng tôi luôn xem xét chúng một cách rất nghiêm túc.
Nhiều tổ chức được truyền cảm hứng từ Thiện nguyện hiệu quả cũng đang thực hiện các dự án "mang tính suy đoán" hơn, những dự án mà tác động của chúng rất khó để định lượng. Ví dụ, Open Philanthropy Project hoạt động trong các lĩnh vực như cải cách nhập cư, cải cách tư pháp hình sự, kinh tế vĩ mô và phát triển quốc tế.
Tìm hiểu thêm:
Vì sao việc so sánh các tổ chức từ thiện lại phức tạp - Why comparing charities is complex
Một số ví dụ về lập luận phản biện này:
Emily Clough trên the Boston Review
Pascal-Emmanuel Gobry Gobry trên The Week
Cộng đồng thiện nguyện hiệu quả hưởng lợi nhiều điều từ việc đa dạng hơn. Ban đầu, cộng đồng này chủ yếu hình thành từ những người ở các quốc gia phát triển và các trường đại học hàng đầu. Tuy nhiên, khi ngày càng phát triển, cộng đồng đang thu hút thêm nhiều thành viên từ các hoàn cảnh khác nhau. Chúng tôi rất vui mừng khi thấy các hội nghị EA được tổ chức tại nhiều thành phố trên khắp thế giới, từ Singapore cho đến Abuja, Nigeria.
Xét về mặt quan điểm và lối sống, chúng tôi lại rất đa dạng. Có người ăn chay, có người không. Nhìn chung, cộng đồng mang tính phi tôn giáo, nhưng vẫn có những thành viên theo các tôn giáo khác nhau. Các quan điểm chính trị cũng rất phong phú.
Dù nhiều người có những quan điểm và giá trị vững chắc, chúng tôi luôn đề cao việc xây dựng một cộng đồng biết tôn trọng sự khác biệt và sẵn sàng lắng nghe những lời phê bình. Điều gắn kết tất cả chúng tôi là niềm đam mê chung: giúp đỡ người khác nhiều nhất có thể.
Tìm hiểu thêm:
Quan điểm của Trung tâm Thiện nguyện hiệu quả (CEA) về sự đa dạng và hòa nhập - Centre for effective altruism’s stance on diversity and inclusion