Tôi thấy chủ nghĩa dài hạn khó thực hiện thế nào và động lực giúp tôi duy trì nó

Tác giả
Michelle Hutchinson
Xuất bản gốc tháng
February 23, 2021
bởi
80,000 Hours
Thời gian đọc bài viết
[time]
phút
Tôi thấy chủ nghĩa dài hạn khó thực hiện thế nào và động lực giúp tôi duy trì nó

Về tác giả Michelle_Hutchinson

Tôi là trưởng nhóm tư vấn hướng nghiệp 1 - 1 của 80,000 Hours. Trước đây, tôi làm việc tại Global Priorities Institute (Viện nghiên cứu ưu tiên toàn cầu), điều hành Giving What We Can và là Quản lý Quỹ tại Effective Altruism Infrastructure Fund.

Các bình luận ở đây chỉ là quan điểm cá nhân của tôi, không phải của tổ chức tôi đang hay đã làm việc, trừ khi có ghi rõ.

Tôi thấy làm việc cho các mục tiêu dài hạn là khó khăn về mặt cảm xúc: Hiện nay có rất nhiều vấn đề khủng khiếp trên thế giới. Làm thế nào chúng ta có thể quay lưng lại với những đau khổ đang diễn ra xung quanh mình để ưu tiên một điều trừu tượng như giúp tương lai dài hạn trở nên tốt đẹp?

Nhiều người cố gắng áp dụng các ý tưởng dài hạn vào thực tế dường như gặp khó khăn với điều này, bao gồm cả nhiều người tôi đã làm việc cùng trong những năm qua. Và bản thân tôi cũng không phải là ngoại lệ — sức hút của nỗi đau đang diễn ra ngay trước mắt là điều khó lòng thoát khỏi. Vì lý do này, tôi muốn chia sẻ một số suy nghĩ về cách tôi tiếp cận thách thức này, và cách tôi duy trì động lực để làm việc trên các can thiệp mang tính suy đoán mặc dù thấy điều đó khó khăn ở nhiều khía cạnh.

Vấn đề này là một khía cạnh của một vấn đề rộng lớn hơn trong EA: tìm ra cách thúc đẩy bản thân làm những việc quan trọng ngay cả khi chúng không mang lại cảm xúc mạnh mẽ. Sẽ rất hữu ích nếu chúng ta hiểu rõ cảm xúc của mình để phân biệt giữa những cảm xúc và niềm tin mà chúng ta ủng hộ và những cảm xúc và niềm tin mà chúng ta không muốn hành động theo sau khi chiêm nghiệm kỹ.

Điều tôi thấy khó

Đầu tiên, tôi không muốn khẳng định rằng mọi người đều gặp khó khăn khi làm việc cho các mục tiêu dài hạn vì những lý do giống tôi hoặc theo cách tương tự. Tôi cũng muốn làm rõ rằng tôi không đại diện cho tổ chức 80,000 Hours.

Những khó khăn của tôi trong công việc mà tôi không còn làm nữa thường xoay quanh những người đang phải chịu đựng các bệnh tật có thể phòng ngừa ở các nước nghèo. Điều đó phần lớn liên quan đến công việc lúc đầu của tôi khi tôi mới biết đến thiện nguyện hiệu quả. Đối với những người khác, điều nổi bật hơn là họ không tích cực hành động để ngăn chặn sự tàn bạo của một số phương thức chăn nuôi công nghiệp. Tôi sẽ không nói về tất cả những lý do khiến mọi người khó tập trung vào tương lai dài hạn — trong bài viết này, tôi sẽ tập trung cụ thể vào kinh nghiệm của bản thân.

Tôi cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ để giúp đỡ mọi người ngay bây giờ

Phần lớn nỗi đau khổ trên thế giới ngày nay đơn giản là không nên tồn tại. Con người đang chịu đựng và chết vì thiếu các biện pháp phòng ngừa và chữa trị rẻ tiền. Những bệnh tật mà các nước giàu đã loại bỏ hoàn toàn vẫn hoành hành ở hàng triệu người trên thế giới. Có bằng chứng mạnh mẽ về hiệu quả của các biện pháp can thiệp rẻ tiền như màn chống muỗi tẩm hóa chất chống sốt rét. Tuy nhiên, nhiều người trong chúng ta ở các nước giàu có về mặt tài chính lại chi tiêu một phần đáng kể thu nhập cho các mặt hàng và dịch vụ không thiết yếu. Trước sự bất công vô lý và có thể phòng ngừa này, thật khó tin rằng tôi không nên làm gì để cải thiện tình trạng đó.

Tương tự, thường rất khó tin rằng tôi không nên giúp đỡ những người gần gũi về mặt địa lý với mình — như những người vô gia cư trong thị trấn của tôi, hoặc những người đang bị giam giữ trái pháp luật trong nước tôi. Thật khó để đối mặt với sự đau khổ rõ ràng và có thể phòng ngừa mà tôi không làm gì để chống lại.

Đối với tôi, việc trì hoãn giúp đỡ những người đang sống hôm nay để giúp đỡ những người trong tương lai còn khó khăn hơn việc trì hoãn giúp đỡ những người trong đất nước mình để giúp đỡ những người ở phía bên kia thế giới. Điều này phần nào do cảm giác rằng nếu chúng ta không hành động để cải thiện tương lai, sẽ có những người khác đến sau chúng ta có thể làm điều đó. Ngược lại, nếu chúng ta không hành động để giúp đỡ những người nghèo trên toàn cầu hôm nay, những người đến sau chúng ta không thể thay thế chúng ta. Những cuộc đời chúng ta không cứu được trong năm nay chắc chắn sẽ ra đi trong thương tiếc.

Một lý do khác khiến điều này trở nên thách thức là của cải dường như đang tăng lên một cách đáng kể theo thời gian. Điều này có nghĩa là chúng ta có mọi lý do để tin rằng những người trong tương lai sẽ giàu có hơn nhiều so với những người hiện tại, và dường như từ đó có thể suy ra rằng những người trong tương lai không cần sự giúp đỡ của chúng ta nhiều như những người hiện tại. Không có trường hợp tương tự khi giúp đỡ những người ở xa về mặt địa lý.

Các lập luận ủng hộ chủ nghĩa dài hạn không thuyết phục tôi về mặt cảm xúc

Các lý do để chúng ta cải thiện cuộc sống của những người hiện đang sống rất thuyết phục về mặt cảm xúc. Một phần là vì đây rõ ràng là những nghĩa vụ quan trọng đè nặng lên chúng ta, và chỉ có những nghĩa vụ còn mạnh mẽ hơn mới có thể làm mất đi sức mạnh của chúng. So sánh với đó, lập luận ủng hộ việc tập trung vào dài hạn có vẻ mang tính suy đoán hơn nhiều và dựa trên việc cân nhắc cẩn thận các lập luận phức tạp.

Dưới đây, tôi phác thảo cách tôi nhìn nhận các lập luận ủng hộ chủ nghĩa dài hạn, và lý do tại sao — mặc dù bị thuyết phục về mặt trí tuệ — chúng không làm giảm cảm giác của tôi rằng chúng ta nên giảm bớt đau khổ hiện tại. Tôi muốn lưu ý rằng đây không phải là một tuyên bố nghiêm ngặt về lý do tại sao chúng ta nên tập trung vào các mục tiêu dài hạn (80,000 Hours đã viết về điều này ở đây).

Tương lai của các sinh vật có ý thức có thể vô cùng lớn. Điều đó có nghĩa là nếu chúng ta chỉ có một cơ hội rất nhỏ để tác động đến nó một cách lâu dài và tích cực, thì việc nắm lấy cơ hội đó là xứng đáng.

Một cách mà chúng ta có thể tác động đến dài hạn là ngăn chặn sự tuyệt chủng của tất cả sự sống. Thực tế là con người hiện tại có khả năng hủy diệt tất cả những người tương lai có nghĩa là những người đến sau chúng ta sẽ không có cơ hội cải thiện tương lai nếu chúng ta không làm vậy. Điều này cũng khiến cho việc con người trong tương lai có thể giàu có hơn chúng ta trở nên không còn ý nghĩa.

Cũng có thể có những cách mà giá trị trong tương lai có thể bị hạn chế một cách không thể đảo ngược do sự khoá cứng (lock-in) của một chế độ toàn trị chứ không phải do một sự kiện tuyệt chủng. Điều đó cho thấy con người trong tương lai có thể tồn tại, nhưng sẽ sống rất khổ sở nếu không có sự can thiệp của chúng ta.

Những kết quả tồi tệ này dường như có thể xảy ra với tôi. Chúng dường như là loại rủi ro mà chúng ta nên điều tra để xác định liệu có thể giảm thiểu chúng hay không. Và trên thực tế, có nhiều lý do để cho rằng xã hội thường kém hiệu quả trong việc đối phó với loại rủi ro này: Các doanh nghiệp có động lực kiếm tiền trong ngắn hạn, các chính trị gia muốn tái đắc cử trong vài năm tới, và cá nhân thường kém trong việc lập kế hoạch (thậm chí cho tương lai của chính mình!).

Những lập luận trên có ý nghĩa đối với tôi và tôi tin vào chúng. Tôi tin rằng tôi nên ưu tiên làm việc để cải thiện tương lai dài hạn.

Mặc dù vậy, những lập luận này vẫn có vẻ mang tính suy đoán. Và ngay cả khi chúng đúng, không có gì đảm bảo rằng tôi sẽ thực sự có tầm ảnh hưởng bằng cách cải thiện sự đại diện của các thế hệ tương lai bằng luật pháp của chúng ta, hoặc bằng cách tăng cường nghiên cứu về các ưu tiên toàn cầu — chứ đừng nói đến việc chỉ đơn giản là cố gắng làm một trong hai điều đó. Tôi chỉ có thể đặt cược vào khả năng tạo ra tác động tích cực lớn, mặc dù tôi biết rằng nó có thể không thành công. Điều đó khiến việc lựa chọn làm những điều này — thay vì ví dụ như quyên góp để phân phát màn chống muỗi — cảm thấy khó chịu như đánh bạc với cuộc sống của người khác.

Cách tôi ứng phó với khó khăn trên

Với những vấn đề này, đôi khi tôi cảm thấy khó có động lực để làm những việc mà tôi nghĩ mình nên làm. Một điều khiến tôi cảm thấy phấn chấn là làm việc trong thời gian dài cảm thấy khó khăn chính xác như những gì tôi nghĩ rằng chúng ta nên mong đợi từ thiện nguyện hiệu quả: Một vấn đề càng nổi bật — và việc giải quyết nó càng có vẻ cấp bách — thì chúng ta càng nên mong đợi rằng đã có người giải quyết nó. Vì vậy, tôi nên mong đợi rằng việc giải quyết những vấn đề cấp bách nhất (most pressing problems theo EA) sẽ không mang lại cảm giác cấp thiết và quan trọng như việc giải quyết những vấn đề khác. Nếu có, thì vấn đề đó sẽ ít bị thiếu quan tâm hơn.

Điều tạo ra tác động lớn nhất đến động lực của tôi hàng ngày: tôi được là thành viên trong đội ngũ mà tôi tôn trọng và quan tâm sâu sắc. Động lực làm cho những người xung quanh tôi hạnh phúc và không làm đồng nghiệp thất vọng giúp tôi dễ dàng làm việc chăm chỉ. Họ không nhất thiết phải chia sẻ giá trị của tôi — nếu tôi kiếm tiền để cho đi và cần làm tốt công việc của mình để duy trì (và tăng!) thu nhập, tôi nghĩ rằng sẽ rất hữu ích nếu có những đồng nghiệp quan tâm đến việc làm việc với tiêu chuẩn cao và sự thành công của tổ chức. Để không làm họ thất vọng, tôi nghĩ mình sẽ có động lực để làm việc chăm chỉ và hoàn thành phần việc của mình.

Một điều khác tạo ra tác động đáng kể đến động lực của tôi là tiếp tục suy nghĩ và thảo luận về các luận điểm xung quanh nguyên nhân và biện pháp can thiệp cấp bách nhất. Một cách tôi làm điều này là bày tỏ những lo lắng trực quan của mình rằng tôi không đang làm việc đúng khi chúng xuất hiện, và tranh luận về chúng với những người có giá trị tương tự như tôi. Làm điều đó giúp tôi nhận ra quan điểm nào của mình là trực quan nhưng cuối cùng tôi không tin tưởng, và quan điểm nào tôi thực sự ủng hộ và có thể bảo vệ.

Tôi cũng cố gắng tiếp tục đọc và tham gia vào các cuộc tranh luận cho thấy rằng tôi nên làm việc trên các vấn đề khác. Điều đặc biệt quan trọng là tiếp tục đặt câu hỏi và làm rõ những niềm tin trái ngược với trực giác, bởi vì bạn không thể dựa vào trực giác để biết khi nào bạn đang đi quá xa (trực giác đã cho rằng bạn đang đi chệch hướng!).

Tuy nhiên, liên tục đặt câu hỏi về hướng đi hoặc công việc của mình sẽ khiến bạn mất phương hướng và mất động lực. Thời điểm quan trọng để làm điều này có thể là khi bạn sắp tham gia vào một dự án mới hoặc thay đổi hướng đi đáng kể. (Mặc dù tôi cũng khá thích theo dõi các luận điểm mới thú vị khi chúng xuất hiện, ví dụ như trên diễn đàn EA.)

Đối với tôi, việc cam kết cụ thể sẽ làm những việc hiệu quả nhất cũng rất hữu ích. Tôi là thành viên của Giving What We Can, có nghĩa là tôi đã cam kết dành 10% thu nhập của mình cho các tổ chức mà tôi tin rằng có thể cải thiện thế giới một cách hiệu quả nhất. Thực tế, tôi thường quyên góp thêm một chút so với cam kết của mình mỗi năm — một phần cho tổ chức phúc lợi động vật để bù đắp việc ăn thịt, và một phần cho tổ chức phát triển toàn cầu (thường là Against Malaria Foundation) vì tôi ghét ý tưởng không làm gì để giảm nghèo đói toàn cầu. Nhưng tôi luôn dành 10% cho các tổ chức mà tôi nghĩ rằng sẽ mang lại nhiều lợi ích nhất, vì tôi đã hứa như vậy.

Một kỹ thuật mà tôi có cảm xúc lẫn lộn hơn là: làm cho những tác hại hoặc sự thiếu lợi ích trong tương lai trở nên cụ thể hơn. Ví dụ, tôi có thể tưởng tượng rằng loài người bị tuyệt chủng trong một đại dịch do con người gây ra do chiến tranh sinh học liều lĩnh, và vũ trụ có thể tiếp cận được sau đó sẽ trống rỗng, không có sự sống thông minh trong vô số thiên niên kỷ. Suy nghĩ về những ví dụ như vậy giúp trực giác của tôi có điểm bám víu, và nhắc nhở tôi rằng những tổn hại trong tương lai sẽ không kém phần thực tế đối với những người trải qua chúng so với những tổn hại hiện tại.

Một trong những lo ngại của tôi với cách tiếp cận này là vì có quá nhiều kết quả khủng khiếp có thể xảy ra cho thế giới, nên việc bám vào một kết quả cụ thể nào đó có thể gây hiểu lầm. Làm như vậy có thể ảnh hưởng đến hành động của bạn theo những cách bạn không mong muốn. Một cách để tránh điều đó có thể là cố gắng hình dung một kết quả tích cực cụ thể: Hãy hướng tầm nhìn của bạn đến một thế giới với những sinh vật phát triển rực rỡ trải rộng khắp vũ trụ. Cá nhân tôi có xu hướng thấy điều đó ít thúc đẩy hơn, một phần vì tôi nghĩ rằng với cấu trúc hiện tại, các sinh vật sống có khả năng chịu đau đớn lớn hơn nhiều so với khả năng hưởng thụ.

Với tất cả các kỹ thuật trên, tôi nghĩ rằng việc có những người xung quanh bạn có suy nghĩ tương tự sẽ thực sự hữu ích — bạn có thể chia sẻ những gợi ý cụ thể về những gì hiệu quả và cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng bạn không phải là người duy nhất cảm thấy khó khăn. Trở thành một phần của cộng đồng thiện nguyện hiệu quả tạo ra tác động lớn đối với tôi theo những cách này, cho dù đó là trực tuyến (ví dụ: EA Forum) hay trực tiếp (tôi may mắn sống ở một nơi có nhóm EA địa phương rất phát triển).

Khi tôi thực sự đấu tranh để làm điều đúng đắn, tôi quay trở lại với thực tế rằng với tất cả sự không chắc chắn xung quanh chủ nghĩa dài hạn, có một điều tôi chắc chắn: Tôi quan tâm đến con người trong tương lai, giống như tôi quan tâm đến con người hiện tại. Tôi sẽ gửi một tấm màn chống muỗi để bảo vệ một em bé, ngay cả khi em bé đó chưa được thụ thai, và tôi sẽ đào tạo một bác sĩ nhi khoa ngay bây giờ để mang lại lợi ích cho trẻ em trong nhiều thập kỷ tới.

Có rất nhiều người trong tương lai không có khả năng tự bảo vệ mình. Xã hội hiện tại về cơ bản hoàn toàn phớt lờ họ. Tôi không thể nhìn thấy những người đó trong hình ảnh, và tôi không biết những điều gì thực sự sẽ ảnh hưởng đến họ, hay liệu họ có bao giờ được sống hay không. Nhưng tôi có thể sử dụng sự nghiệp của mình để cố gắng làm cho cuộc sống của họ tốt đẹp hơn, với hy vọng. Và tôi tin rằng đó là điều tôi nên làm.

Tác phẩm này được cấp phép theo Giấy phép Creative Commons Attribution 4.0 Quốc tế.

Bài tiếp theo:

Tại sao tôi không theo “hẳn” chủ nghĩa dài hạn

Bài viết này nằm trong Cẩm nang thiện nguyện hiệu quả - một chuỗi bài viết giới thiệu đến bạn một số công cụ tư duy cốt lõi đằng sau thiện nguyện hiệu quả, chia sẻ một số luận điểm về những vấn đề toàn cầu cấp bách nhất, đồng thời giúp bạn suy ngẫm về cách bạn có thể đóng góp cá nhân.

Xem thêm về cẩm nang tại đây.

Nên làm gì tiếp theo?

Nếu bạn quan tâm đến việc tìm hiểu cách làm nhiều điều tốt hơn, đây là một số bước tiếp theo bạn có thể thực hiện.

Thắc mắc thường gặp

Phản biện thường gặp