500 triệu, nhưng không một người nữa

Tác giả
Jai
Xuất bản gốc tháng
May 25, 2020
bởi
EA Forum
Thời gian đọc bài viết
[time]
phút
500 triệu, nhưng không một người nữa

Ghi chú của tác giả: trong năm 2023 bài viết này đã được chỉnh sửa hai lần để đảm bảo tính chính xác về mặt lịch sử. Xem bình luận tại đây để biết chi tiết.

Chúng ta sẽ không bao giờ biết tên họ.

Nạn nhân đầu tiên đã chìm vào quên lãng, vì thuở ấy chưa có chữ viết để lưu truyền. Họ là con gái, là con trai, là bạn bè của một ai đó, và họ được yêu thương biết bao. Và rồi họ chìm trong đau đớn, mình đầy những nốt ban, hoang mang, sợ hãi, không hiểu tại sao điều này lại xảy ra với mình, cũng không biết phải làm gì — nạn nhân của một hung thần điên loạn, vô nhân tính. Chẳng thể làm gì cả — nhân loại khi ấy không đủ mạnh mẽ, không đủ nhận thức, không đủ tri thức để chống lại một con quái vật vô hình.

Nó đã ở Ai Cập Cổ đại, tấn công không phân biệt nô lệ hay pharaoh. Ở La Mã, nó dễ dàng tàn sát cả những đạo quân. Nó gieo rắc cái chết ở Syria, ở Moscow. Ở Ấn Độ, năm triệu người đã chết. Nó giết một nghìn người châu Âu mỗi ngày trong thế kỷ 18. Nó giết hơn mười triệu người Mỹ bản địa. Từ Chiến tranh Peloponnesian đến Nội chiến Hoa Kỳ, nó đã hạ sát nhiều binh lính và thường dân hơn bất kỳ vũ khí nào, bất kỳ người lính nào, bất kỳ đội quân nào. (Dù điều đó cũng không ngăn được những kẻ rỗng tuếch và điên rồ nhất cố gắng chế ngự con ác quỷ đó để làm vũ khí chống lại kẻ thù của mình.)

Các nền văn hóa hình thành rồi suy tàn, nó vẫn ở đó. Các đế chế trỗi dậy rồi sụp đổ, nó vẫn thịnh vượng. Các hệ tư tưởng đến rồi đi, nó chẳng bận tâm. Giết. Gây tàn phế. Lan rộng. Một hung thần cổ đại, điên loạn, vô hình, không thể chống lại, không thể đối đầu, thậm chí không thể thấu hiểu. Không phải là duy nhất, nhưng là tàn khốc nhất.

Trong một thời gian dài, không có hy vọng — chỉ có sự gắng gượng trong cay đắng và vô vọng của những người sống sót.

Tại Trung Quốc, vào thế kỷ 15, nhân loại bắt đầu phản kháng.

Người ta quan sát thấy, rằng những người sống sót sau lời nguyền của hung thần sẽ không bao giờ bị chạm đến lần nữa: Họ đã tiếp nhận một phần sức mạnh đó vào cơ thể và nhờ đó được bảo vệ. Không chỉ vậy, sức mạnh này có thể được sẻ chia bằng cách tiếp nhận một phần mầm bệnh từ các vết thương. Có một cái giá phải trả, vì bạn không thể lấy được sức mạnh của hung thần mà không đánh bại nó trước — nhưng đó là một trận chiến nhỏ hơn.

Đến thế kỷ 16, kỹ thuật này lan sang Ấn Độ, rồi khắp châu Á, Đế chế Ottoman và vào thế kỷ 18 là châu Âu. Năm 1796, một kỹ thuật mạnh mẽ hơn được Edward Jenner phát hiện.

Một ý tưởng bắt đầu nhen nhóm: Có lẽ hung thần cổ đại này có thể bị tiêu diệt.

Từ một lời thì thầm trở thành tiếng nói; từ tiếng nói trở thành lời hiệu triệu; từ lời hiệu triệu trở thành tiếng kèn xung trận, vang vọng khắp các làng mạc, thành phố, quốc gia. Nhân loại bắt đầu hợp tác, lan tỏa sức mạnh bảo vệ trên toàn cầu, cử đi những bậc thầy của kỹ thuật này để bảo vệ cho toàn bộ dân chúng. Những dân tộc từng là kẻ thù không đội trời chung đã cùng chung một chiến tuyến trong trận chiến này. Các chính phủ yêu cầu mọi công dân phải tự bảo vệ mình, vì để cho kẻ thù cổ đại cướp đi dù chỉ một sinh mạng cũng sẽ đẩy hàng triệu người vào hiểm nguy.

Và, từng chút một, nhân loại đã đẩy lùi kẻ thù của mình. Ít đi những người bạn phải khóc than; ít đi những người hàng xóm bị tàn phế; ít đi những bậc cha mẹ phải chôn cất con mình.

Vào buổi bình minh của thế kỷ 20, lần đầu tiên, nhân loại đã quét sạch kẻ thù khỏi toàn bộ các khu vực trên thế giới. Nhân loại đã nhiều lần chùn bước, nhưng có những cá nhân không bao giờ bỏ cuộc, những người đã chiến đấu cho giấc mơ về một thế giới nơi không một đứa trẻ, không một người thân yêu nào phải sợ hãi con ác quỷ một lần nữa. Viktor Zhdanov, người đã kêu gọi nhân loại đoàn kết trong một đợt tổng tiến công cuối cùng; nhà chiến thuật vĩ đại Karel Raška, người đã vạch ra chiến lược để tiêu diệt hoàn toàn kẻ thù; Donald Henderson, người đã lãnh đạo những nỗ lực trong những ngày cuối cùng đó.

Kẻ thù ngày càng suy yếu. Từ hàng triệu giảm xuống hàng nghìn, từ hàng nghìn xuống hàng chục. Và rồi, khi kẻ thù tấn công, vô số con người đã đứng lên thách thức nó, bảo vệ tất cả những ai nó có thể gây nguy hiểm.

Cuộc tấn công cuối cùng của kẻ thù trong tự nhiên là vào năm 1977 ở Ali Maow Maalin. Nhiều tháng sau đó, những người tận tụy đã càn quét khắp khu vực xung quanh, tìm kiếm từng nơi ẩn náu cuối cùng mà kẻ thù có thể còn sót lại trong tuyệt vọng.

Họ không tìm thấy gì.

Ba mươi lăm năm trước, vào ngày 9 tháng 12 năm 1979, nhân loại đã tuyên bố chiến thắng.

Con ác quỷ này, nỗi kinh hoàng từ thuở hồng hoang, con quái vật đã cướp đi 500 triệu sinh mạng khỏi thế giới này, đã bị tiêu diệt.

Bạn là một thành viên của giống loài đã làm được điều đó. Đừng bao giờ quên đi sức mạnh của chúng ta khi cùng nhau chung sức và tuyên chiến với những gì còn sai trái, gãy đổ trên thế gian này.

Chúc mừng Ngày Xóa sổ Bệnh đậu mùa.

Bài tiếp theo:

Bài viết này nằm trong Cẩm nang thiện nguyện hiệu quả - một chuỗi bài viết giới thiệu đến bạn một số công cụ tư duy cốt lõi đằng sau thiện nguyện hiệu quả, chia sẻ một số luận điểm về những vấn đề toàn cầu cấp bách nhất, đồng thời giúp bạn suy ngẫm về cách bạn có thể đóng góp cá nhân.

Xem thêm về cẩm nang tại đây.

Nên làm gì tiếp theo?

Nếu bạn quan tâm đến việc tìm hiểu cách làm nhiều điều tốt hơn, đây là một số bước tiếp theo bạn có thể thực hiện.

Thắc mắc thường gặp

Phản biện thường gặp